Pikka On

Doggy em rau hutech mông tròn lồn đẹp

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nó bộc lộ dồn nén một chút, mọi người chắc đều khó chịu nhưng chịu được. Viết một cách không quang minh chính đại lắm vì đây không phải là lúc được viết như một nhà viết mà phải học như một sinh viên. Không phải sáng nào cũng nghĩ ra cái để viết hoặc muốn viết hoặc không muốn cũng viết như sáng nay.

    Bác hỏi: Sao con không đi học. Tôi khóc vì tôi cũng chẳng ham gì danh hiệu đàn ông chân chính. Ví dụ như chuyện bắt nghiện lúc nào cũng dễ chảy máu, xây xước, không biết có bị nhiễm Aids từ con nghiện không.

    Chẳng ai thua thiệt cả. Chúng khác nghĩa nhau nhưng nghe thì na ná như nhau. Đôi mắt luôn nhìn thẳng nhưng chẳng nhìn vào ai cả.

    Trái tim tôi nó chả sai bao giờ. Điều này những kẻ cô đơn hầu như không thể cảm nhận. Bạn nói cho bạn vài năm tự quyết, tự tìm tòi rồi bạn sẽ không ăn bám nữa.

    Tôi gần như không cảm thấy hơi ấm bạn bè hay gia đình. Có chăng là vì cái mà đem đến cho họ khoái cảm. Luôn cảm thấy bị khinh bỉ khi mọi người nhìn.

    Bởi nếu không bất bình, thì tai họa sẽ đến. Được một lúc, có điện thoại của bác gọi đến. Cô ta không ngước lên, liếc qua, lát sau mới cầm lên.

    Đời sống và sáng tạo chỉ là sự liên hệ chung chung. Bạn thì không, bạn có thể tha thứ nhưng khó gắn bó hay tỏ ra niềm nở với những người lười tự sửa chữa. Tước từng trang, chúng xù lên, mỗi lần tước, cái ý nghĩ ấy lại ngân nga: Đờ mẹ mày.

    Chụp đèn bằng sắt sơn màu tím ngoài trắng trong. Cậu em bảo bị ho, đi xông hơi vậy. Bạn sẽ không hề muốn cố lao động, đặc biệt là viết, khi nó chẳng có giá trị gì.

    Nhưng tất cả nói chung đều thật chán, thật tẻ nhạt và vô nghĩa. Phì! Thiên tài à? Chứng minh đi! Có ngay: Vẫn có những nỗi buồn nhớ và thất vọng xen vào.

    Nhưng sống là gì nếu chỉ biết chịu đựng nhau. Khi thấy viết đã cũ cũng lại khó tiếp tục. Bạn không thấy lạ lắm vì bạn đoán chắc chúng được đỡ bởi tán của những cây khác.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap